Hôm nay , ngày Cá tháng Tư, kỷ niệm 10 năm nhạc sĩ tài hoa Trịnh Công Sơn về miền cát bụi, ngay từ đầu tháng ba, tôi đã đi nghe một đêm nhạc Trịnh Công Sơn, mở đầu một thàng của những hoạt động tưởng nhớ, tổ chức tại Nhà hát lớn Hà Nội, có Hồng Nhung hát và chia sẻ kỷ niệm.
Nhưng không dự đêm nhạc nào cả thì mỗi người yêu âm nhạc nói chung thôi cũng mắc nợ Trịnh Công Sơn rồi. Bởi lẽ ca từ của ông là những bài thơ, những triết lý mang đẫm chất thiền, có giá trị an ủi con người của một thế kỷ ly loạn, đau thương... đã trở thành tài sản chung của mọi người.
Xin nhặt vài câu trong ca từ của ông để thấy Trịnh Công Sơn đã đi vào tâm hồn người Việt thế kỷ 20 và 21 sâu sắc như thế nào.
"Sống trên đời sống, cần có một tấm lòng... để gió cuốn đi".
"Trong khi ta về lại nhớ ta đi. Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt..."
" Ngọn gió hoang vu thổi buốt xuân thì".
"Mặt trời nào soi sáng tim tôi, để một mai xay mòn thành đá cuội"...
"Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau"...
Và có mấy ai không đôi lúc nghêu ngao vài câu hát của Trịnh Công Sơn nhỉ.
Đồi núi nghiêng nghiêng đợi chờ / Sỏi đá trông em từng giờ / Nghe buồn nhịp chân bơ vơ...Cồn đá rêu phong rủ buồn / Đèn phố nghe mưa tủi hờn / Nghe ngoài trời giăng mưa luôn... (Biển nhớ); Gió heo may đã về / Chiều tím loang vỉa hè / Và gió hôn tóc thề... (Nhìn những mùa thu đi); Gọi nắng trên vai em gầy / Đường xa áo bay / Nắng qua mắt buồn, lòng hoa bướm say / Lối em đi về trời không có mây... (Hạ trắng); Màu nắng hay là màu mắt em / Mùa thu mưa bay cho tay mềm / Chiều nghiêng nghiêng bóng qua thềm... (Nắng thuỷ tinh); Biển sóng - biển sóng - đừng xô nhau / Ta xô - biển lại - sóng về đâu / Sóng bạc đầu - và núi - chìm sâu... (Sóng về đâu).
Vì thế Trịnh Công Sơn... còn ở mãi với cõi tạm này.
--> Read more..
Nhưng không dự đêm nhạc nào cả thì mỗi người yêu âm nhạc nói chung thôi cũng mắc nợ Trịnh Công Sơn rồi. Bởi lẽ ca từ của ông là những bài thơ, những triết lý mang đẫm chất thiền, có giá trị an ủi con người của một thế kỷ ly loạn, đau thương... đã trở thành tài sản chung của mọi người.
Xin nhặt vài câu trong ca từ của ông để thấy Trịnh Công Sơn đã đi vào tâm hồn người Việt thế kỷ 20 và 21 sâu sắc như thế nào.
"Sống trên đời sống, cần có một tấm lòng... để gió cuốn đi".
"Trong khi ta về lại nhớ ta đi. Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt..."
" Ngọn gió hoang vu thổi buốt xuân thì".
"Mặt trời nào soi sáng tim tôi, để một mai xay mòn thành đá cuội"...
"Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau"...
Và có mấy ai không đôi lúc nghêu ngao vài câu hát của Trịnh Công Sơn nhỉ.
Đồi núi nghiêng nghiêng đợi chờ / Sỏi đá trông em từng giờ / Nghe buồn nhịp chân bơ vơ...Cồn đá rêu phong rủ buồn / Đèn phố nghe mưa tủi hờn / Nghe ngoài trời giăng mưa luôn... (Biển nhớ); Gió heo may đã về / Chiều tím loang vỉa hè / Và gió hôn tóc thề... (Nhìn những mùa thu đi); Gọi nắng trên vai em gầy / Đường xa áo bay / Nắng qua mắt buồn, lòng hoa bướm say / Lối em đi về trời không có mây... (Hạ trắng); Màu nắng hay là màu mắt em / Mùa thu mưa bay cho tay mềm / Chiều nghiêng nghiêng bóng qua thềm... (Nắng thuỷ tinh); Biển sóng - biển sóng - đừng xô nhau / Ta xô - biển lại - sóng về đâu / Sóng bạc đầu - và núi - chìm sâu... (Sóng về đâu).
Vì thế Trịnh Công Sơn... còn ở mãi với cõi tạm này.