Địa danh Bà Rịa khá đặc trưng Nam Bộ, dù
không xa SG nhưng lại không có lý do để đến. May thay, hành trình ra
Phan Thiết hôm rồi, mình đi qua. Đây quả là một đô thị yên tĩnh. Tiếc
rằng, cũng như tình trạng chung, dấu vết cũ hầu như đã bị các công trình
đời mới thay thế triệt để.
Điểm thú vị đầu tiên ai đến đây chắc
cũng chú ý, đó là Tháp nước cổ ngay cửa ngõ thành phố. Tháp nước không
đẹp như Tháp nước Phan Thiết nhưng hấp dẫn ở chỗ có vô số chim én lấy đó
làm nơi trú ngụ. Đây là loài chim đắp tổ bằng đất, nên chi chít trên
Tháp nước là những tổ chim tựa như những tổ ong. Chim bay vào bay ra
ríu rít, hồn nhiên. Đất lành chim đậu, nhưng đây là Tháp lành chim đậu.
Qua Tháp chim một quãng ta sẽ gặp một công trình tôn giáo đẹp mắt, đó là
Nhà thờ Chánh tòa Bà Rịa. Đây là nhà thờ cổ, xây dựng từ năm 1865
nhưng mới được xây dựng lại năm 2005. Phía trong khuôn viên nhà thờ là
những cụm tượng đá trắng diễn tả cuộc đời Chúa Giê su, hành trình lên
núi Sọ... Các bức tượng rất sinh động, đẹp mắt. Hai bên bực lên nhà thờ
là hai pho tượng Thiên thần cầm đuốc và hai vị thánh tông đồ. Ở giữa sân
là Tượng đức mẹ bế Chúa Hài đồng.
Nhà thờ Chánh Toà có hai ngọn
tháp cao 45m trong màu đá hoa cương. Từ trên ngọn tháp, sáu quả chuông
với đường kính từ 60 cm đến 114 cm.
Theo thông tin từ Nhà thờ:
“Bên trong ngôi nhà cầu nguyện, khu vực Cung thánh được thiết kế theo
dạng thức hình tròn liên cấp, tạo nên ý nghĩa của tình hiệp thông trọn
vẹn giữa đoàn Dân Thiên Chúa được qui tụ để làm nên Ngôi Đền Thờ của
Chúa Thánh Thần và cùng nhau cử hành hy tế Con Chiên Thiên Chúa.
Bàn
tiệc Thánh Thể làm bằng cẩm thạch trắng đặt tại vị trí trung tâm, mặt
trước là bức phù điêu khắc hoạ lại khung cảnh Tiệc Ly, mặt sau là nơi
niêm ấn thánh tích của ba vị chứng nhân đức tin đến từ ba miền đất nước:
-
Miền Nam với Thánh Matthêu Lê Văn Gẫm, tín hữu thuộc xứ Long Điền, Bà
Rịa, tử đạo ngày 11.5.1847 tại Chợ Đũi, Giáo phận Sài Gòn;
- Miền Trung với Thánh Phêrô Hoàng Khanh, tử đạo ngày 12.7.1842 tại Hà Tĩnh, Giáo phận Vinh;
- Miền Bắc với Thánh nữ Anê Lê Thị Thành, tử đạo ngày 12.7.1841 tại Phúc Nhạc, Giáo phận Phát Diệm.
Di cốt của ba vị Thánh Tử Đạo được cẩn khảm trong một tấm phù điêu ghi khắc chân dung của 117 Hiển Thánh Tử Đạo Việt Nam”.
Nhà
thờ mở cửa, bên trong thông thoáng, hiện đại pha lẫn nét cổ kính của
các vòm cửa và tranh kính. Có hai người đang thì thầm cầu nguyện. Có
điều lạ là họ ngồi sát ngay cửa, như vậy là rất xa bàn thờ chính, thì
thầm một cách thành kính. Tôi thường thấy cảnh chen nhau tiến sát nhất
cung cấm, chen cho đến gần chỗ thờ chính nhất ở các sinh hoạt tín ngưỡng
khác, nhưng ở đây thì không... Đúng là Chúa ở trong lòng.
Một
anh bạn hẹn đến quá Cafe Hello gần đó. Quán rộng rãi, người ta thảnh
thơi đánh cờ, uống cafe... Bên ngoài đường phố vắng vẻ, yên tĩnh khác
rất xa so với SG.
Ở đây, cán bộ công chức không được đi nhậu buổi trưa nên các quán này vắng tanh. Nghĩ ngơi để chờ cho hết giờ hành chính...
Một thoáng Bà Rịa với tôi cũng thú vị.
--> Read more..