Thứ Năm, 12 tháng 5, 2011
Ngậm ngùi Huế
Mấy ngày cuối tuần, tranh thủ đi Huế chơi. Vì đã đi rồi nên cũng còn háo hức như lần đầu nhưng tôi vẫn có nguyên cảm giác ngậm ngùi trước dâu bể thời gian nơi thành quách lăng tẩm, mang đấu ấn huy hoàng của một thời, đang phai tàn.
Ở nơi vốn là điện Cần Chánh, nay chỉ còn lại nền cỏ, những chiếc vạc lớn cực đẹp được các Chúa Nguyễn đúc để kỷ niệm những trận thắng lớn, phơi sương nắng trên bãi cỏ hoang tàn. Tác giả đúc những chiếc vạc này nghe đâu là một nghệ nhân Ấn Độ. Ngậm ngùi...
Khiêm lăng của vua Tự Đức có nhiều đoạn tường hoa long lở, có tả mạc chỗ Hòa Khiêm điện sắp đổ phải chống bằng cột và mái lợp tôn tạm từ gần chục năm trước bây giờ vẫn nguyên tình trạng đó.
Có người bảo sướng như vua, mình bảo, đọc văn bia do Tự Đức tự viết thấy ông đâu có sướng. Làm vua gặp lúc đất nước suy tàn, Phương Tây có tàu to súng lớn đến xâm lăng , sức ta không thể chống nổi... người làm vua sao ăn ngon ngủ yên mà sướng. Ngậm ngùi...
Từ điện Hòn Chén đi ra, tôi đi qua một nghĩa trang thấy có nhiều ngôi mộ khá lớn nhưng hoang tàn, tàn tạ. Tôi tự nghĩ không biết công hầu khanh tướng nào mà bây giờ đến nỗi hương lạnh khói tàn thế này. Ngó vào bia mới thấy, đa số họ là các công chúa. Cô hướng dẫn viên không biết giải thích thế nào đành gọi điện cầu cứu sư phụ. Té ra đó là nghĩa trang Tảo Thương, chôn cất các con mất sớm của vua Thiệu Trị.
Ngậm ngùi một vùng đất có quá nhiều hào quang của quá khứ... Thời gian kinh khủng thật!
Huế đúng là nơi "Tang tóc mỉm cười, vui chơi thổn thức"...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Hè này Marg định làm một chuyến ra Huế , biết là cũng chỉ để ngậm ngùi ...
Trả lờiXóaLT chưa bao giờ được ra Huế nhưng thấy sao ngậm ngùi quá!
Trả lờiXóaAnh quỳ xuống bậc thềm xưa đá cũ
Trả lờiXóaNhững dấu mòn hư huyễn thuở vàng son!
Bầy dơi bay chập chờn nơi hoang vắng
Lữ khách cô đơn, nghe ai oán linh hồn!!!!
Chi lạ rứa đã bao lần vô Huế
Trả lờiXóaChừ mới nghe một lữ khách ngậm ngùi
Vẫn còn đây tiếng "dạ" Huế đầy vơi
Uớc khi mô lại được vô thăm O nớ!
Hehehe
Hay quá, đúng là xứ Huế mộng, xứ Huế thơ, hai bạn soi va thuy đã còm bằng thơ liền.
Trả lờiXóaTôi tự nghĩ, mình là người dưng nước lã mà ngậm ngùi như vậy, không hiểu con cháu con cháu hoàng tộc hay công hầu khanh tướng họ ngậm ngùi đến đâu...
Đúng là ngậm ngùi, nhưng chẳng thà hoang tàn đổ nát với thời gian (quy luật, hichic!), còn hơn là thấy một Huế mới toanh mát tít với sơn nước :-)
Trả lờiXóaĐứng trước một công trình của thời vàng son quá vãng mà có chút ngậm ngùi là phải. Mong các nhà quàn lý giữ nguyên trạng, không làm mới tinh, không để hư hại thêm, cho người ta ngậm ngùi chứ không oán thán, tiếc nuối. Một nhà thơ đến Lam Kinh và mừng cho Huế
Trả lờiXóaMay mà Huế ở Thừa Thiên
Kinh kỳ thuở trước còn nguyên cổ thành
Tháp xưa còn tiếng chuông lành
Tường rêu còn nhuộm sứ sành sắc lam
...
Toro viết hay!
Trả lờiXóa