Xin cắm Thẻ nhà báo
Sáng nay trên đường đến cơ quan, tớ ăn sáng ở một quán khá sạch sẽ, quán miến lươn nhưng nghe nhạc Trịnh, cô bán hàng có vẻ trái nghề vì khá nhẹ nhàng, làm cô giáo hay thợ may thì đúng hơn. Đang ung dung thưởng thức thì vợ gọi, báo tin: Anh bỏ quên ví ở nhà đây này. Ối trời, vô duyên đến thế... Miến lươn trong miệng bỗng đắng ngắt.
Thế là tôi nói bà xã mang ví đến cho tôi... Ngồi nhìn ra ngoài , trời đổ mưa rào rào, vợ lại đi làm theo hướng ngược lại, chưa kể còn chở thằng cu đi học vẽ. Tôi phân vân, hay gọi cho người bạn gần đây ra "cứu nét" nhỉ? Không được, mới có 7g 15 thôi.
Tôi quyết định liều, mang thẻ nhà báo ra cắm quán, bảo vợ không cần mang ví qua nữa.
Tôi đặt ra ba tình huống: 1. Cô chủ quán thấy tôi chìa thẻ đỏ ra thì bảo, Thôi, không cần đâu, khi nào anh qua thì cho em xin cũng được mà. 2. Ok, nhận thẻ và mình đi. 3. Không có thẻ thiếc gì cả, anh cứ trả tiền em thôi.
Đến nước này thì kiểu gì cũng phải chấp nhận, tôi rút thẻ ra và muối mặt có lời với chủ quán...
Theo các bác phương án nào đã xảy ra?!
Không có thẻ thiếc j cả , trả tiền cho e thôi a yêu ...ha...ha.
Trả lờiXóaBan hongden theo phương án 3.
Trả lờiXóa=)) hoan hô chủ quán, thẳng thắn, dứt khoát..."chả biết thẻ gì"? tiền thôi...sao nhà bác ko đặt điện thoại?
Trả lờiXóaNhư vậy là aquanpham suy đoán là xảy ra phương án 3 à? Đặt điện thoại sao được, còn liên lạc chứ.
Trả lờiXóa1 ạ.
Trả lờiXóaCám ơn tudinhuong!
Trả lờiXóaVâng.
Trả lờiXóa3 ạh
Trả lờiXóaMột anh Công An đang thổi và đòi phạt một anh chàng, nếu anh chàng không mang tiền theo, cũng nói theo phương án của Toro thì anh CA sẽ theo phương án 1 và kính cẩn nói rằng" thôi anh đi đi" !!
Trả lờiXóaCòn trong trường hợp của Toro, theo Toro mô tả chủ quán dễ thương thế thì sẽ theo phương án 1 mà Toro đưa ra thôi!
:)) ai nó dám cầm
Trả lờiXóaHaha, phương án 1, mà còn rất nhỏ nhẹ nữa cơ đấy, "Không sao ạ, ai cũng có lúc quên thế, khi nào anh rỗi tiện ghé ngang thì cho em xin", ấy là trông mặt mày nhà báo cũng dễ coi đấy :-)))
Trả lờiXóa-Người tin rằng phương án 1 xảy ra thuộc diện mơ mộng, vẫn tin vào những điều tốt đẹp còn ẩn trong tâm hồn người Việt.
Trả lờiXóa-Người theo phương án 2 là diện thực tế, không nên hão huyền.
-Người theo phương án 3 là va chạm mặt trái nhiều, cơm mắng cháo chửi ở Hn đâu có hiếm.
Các bạn làm tôi hồi hộp theo dõi xem phương án nào nhiều người tin tưởng nhất đấy.
Nếu thế thì Toro nên vào còm này và xóa những kết luận của Toro, hãychờ các bạn đưa ra những đáp án xong, mới đưa ra kết quả nhận định này.. Cũng là một trò chơi thú vị đây.!!
Trả lờiXóaChấp hành chỉ đạo của chị huynhtran, xóa còm.
Trả lờiXóaXin kể bù một chuyện, nhiều năm trước, có lần tôi vá xe của một người đàn ông mù ở góc phố Hàng Lược, Hàng Gai, gần Hồ Hoàn Kiếm. Vá xong sờ túi thấy quên tiền. Tôi gửi lại cái kính và hẹn lát sau mang tiền ra trả. Ông vá xe nói: Không cần đâu, cậu cứ đi, khi nào tiện cho tôi xin cũng được... Sự tử tế của người đàn ông mù này khiến tôi kính trọng và viết ngay một mẩu đăng trên mục "Muôn mặt đời thường" hồi đó rất "hot" trên báo Hà Nội mới.
Em cũng nghĩ PA 1 :D
Trả lờiXóaÍt có ai đem đánh đổi tư cách và uy tín của mình lấy 1 bát miến lươn: Tha bổng nhà báo có khuôn mặt sáng sủa, tử tế vì "tội đãng trí", trót quên tiền này thôi. (Những người kinh doanh họ còn "nhìn người" nhanh hơn cả tính tiền:-)) )
Trả lờiXóaTheo em cô chủ quán đó không nhận thẻ cũng không nhận tiền , mà bắt cóc anh nhà báo luôn ! hihi...
Trả lờiXóahe..he..nhỏ nhẹ tính giá...gấp đôi (đó là dễ nhé ông anh)
Trả lờiXóathaiphuc: Có tiền trả đâu mà tính gấp đôi??
Trả lờiXóasuongdang: Bắt cóc để cho ăn miến lươn tiếp à?!
Phạt đó anh , bắt ăn thêm vài tô nữa !
Trả lờiXóaToro ơi! nếu đúng nội dung bài viết, thì cái tiêu đề phải viết là "Xin Cầm Thẻ nhà báo"!! chứ không viết là "Xin Cắm Thẻ nhà báo" đâu! Nếu đúng thì sửa lại nhé!
Trả lờiXóaBo dien thoai lai lam tin,
Trả lờiXóaDien thoai con tin se dem tien ra chuoc lai
The nha bao khong dang gia mot xu,
Một bài viết cù vào nách người ta không còm không được.
Trả lờiXóaBáo chí có nói đến bún mắng phở chửi ở Hà Nội, tức là có tiền mà vẫn còn bị chửi, bị mắng, huống nữa là không tiền như TORO ??
Thế nhưng trong câu chuyện này bu khẳng định phương án 1 để tỏ lòng yêu quý người Thủ đô, cho dù sự thật không phải thế
Bác M: Cầm thì đúng từ điển, đây là cầm cố, nhưng ngôn ngữ đời sống thì lại là "cắm". Ở phố Lê Văn Hưu có quán các nhà báo hay đến cắm thẻ, đến nỗi bà cụ chủ quán đựng thẻ đầy 1 hộp sữa loại 1 kg... Hii
Trả lờiXóaChackadao: Đây là tình huống thứ tư mà lúc đó tôi chưa nghĩ đến. Nếu yêu cầu như vậy cũng OK.
suongdang: Bán quán như em thì mấy hôm là vỡ nợ.
Bác Bu: Cám ơn bác. Bác ở HN lâu bác biết, dân HN đâu có chuyện ăn bún mắng, cháo chửi. Những trường hợp này không nhiều và chủ yếu bà con ở xa va phải thôi ạ.
Em còn chưa gặp bao giờ đây nè.
Trả lờiXóaGần 30 năm qua.
Sáng nay em còm rồi , hình như là ở FB hay sao ấy ạ . Em tin là cô ấy sẽ xử sự như phương án 1
Trả lờiXóaChar, tudinhhuong: Nhân dịp này bọn em quảng bá cho vẻ đẹp thanh lịch thủ đô đi, nếu không thì nghe "bún mắng cháo chửi" hoài bạn bè không dám ra chơi với mình nữa đâu. Oan quá, oan quá!!
Trả lờiXóaEm không biết quảng bá thế nào cả vì nói gì cũng bị mang tiếng là chủ quan và bênh vực.
Trả lờiXóaEm thì chả ngại vấn đề gì khi đi chu du khắp miền nên dù có đến nơi đâu với em những điều đó không hề quan trọng.
Quan trọng là mình tìm hiểu được gì sau mỗi lần đi như thế.
Cứ nói bún mắng cháo chửi nhưng thực sự em chưa gặp lần nào , còn bị quên tiền em cũng đãng trí vậy rồi mà mọi việc đều ổn
Trả lờiXóaOh...sao em cũng có đọc nhiều thông tin về bún mắng cháo chửi , nghe mà sợ ghê !
Trả lờiXóaViết 1 bài lấy lại uy tín HN đi anh !!!
Anh Toro cho em địa chỉ quán miến lươn với vì cung đường đi làm của em cũng gần gần với cung đường của anh.
Trả lờiXóaMà ngày nào em cũng đi làm ngang qua phố Đội Cấn.
tudinhuong: Quán đó trên đường Đỗ Quang, qua quan NGoại ô, trên đường Trần Duy Hưng rẽ vào.
Trả lờiXóasuongdang: Anh không viết bài lấy lại uy tín cho HN được, chỉ phản ánh một góc thôi, đẻ bạn đọc suy ngẫm.
Char: E đi khắp nơi mà đều OK hết đúng không? Hii
Phương án 1 !
Trả lờiXóanguyenthuthuy; Coi tiếp kỳ 2 kìa...
Trả lờiXóaHôm Gr ăn phở tận Nguyễn Du, quên tiền phải gọi trợ giúp. GR ngồi chờ mãi "trợ giúp" mới đem tiền qua. Lúc ấy chủ quán mới biết, họ trách móc sao ko nói trước mà phải làm như thế... Họ nói hôm khác qua trả cũng được, khách quên tiền là chuyện thường mà... v.v....
Trả lờiXóaNhưng cũng có hôm GR phải đặt điện thoại ở một nhà vá xe máy tít tận chợ Bưởi. Rồi lặn lội lên đó trả tiền vào hôm sau...
hang: Đấy xã hội nhiều tầng lớp mà... Dù sao mình gặp một cử chỉ cao thượng mình cũng vui hơn!
Trả lờiXóa