Chủ Nhật, 21 tháng 2, 2010

Mùng 9 đi làm...

Hôm nay chính thức kết thúc một chuỗi ngày nghỉ tết dài. Con bắt đầu đi học, bố mẹ lại đi làm. Cũng hơi uể oải một chút do dư âm của nhậu nhẹt, rong chơi kéo dài... Hy vọng trong một vài ngày tới, công việc trở lại bình thường.

Ngày mùng 9 này trùng với lịch bắt đầu mở lại công sở của các cụ ngày xưa, gọi là lễ khai hạ ( hay khai ấn). Chả biết tiệc khai hạ hồi xưa có gì mà ông Nguyễn Tuân có viết " Trái tim của người chiến sĩ chết sau bụi chuối như củ thuỷ tiên nấu hẹ ngày khai hạ". Ca ngợi anh chiến sĩ như thế là quá lạ nhưng cũng cho thấy bát hoa thuỷ tiên sau tết đã tàn, củ được mang nấu hẹ nhắm rượu chăng?! Ai biết xin chỉ giáo. Mà nấu củ thuỷ tiên, tựa như củ hành tây với lá hẹ thì nghe chừng không ngon thì phải.

Bây giờ cơ quan khai hạ bằng rượu vang đã mở từ Tết, chua chua, nhắm với hạt dẻ cười và những câu chuyện... tiền tết ở báo này báo khác. Chán quá tớ vào blog. He he... 

Chúc tất cả các bạn một năm Canh Dần làm việc hiệu quả và có nhiều niềm vui trong công việc nhé!

--> Read more..

Thứ Ba, 16 tháng 2, 2010

Muốn trồng cây mà không có cơ hội

Tết trồng cây là việc rất hay. Nhớ hồi bé, mùng Bốn tết bao giờ nhà trường cũng tổ chức trồng cây. Hồi đó hay trồng xoan, lấy từ vườn cây các cụ. Trồng xong thì  có khi "10 cây chết 9 còn cây gật gù", vì chả ai lo chăm sóc nhưng ấn tượng về buổi trồng cây thật vui.

Bây giờ lớn, biết quan tâm đến môi trường hơn thì không có cơ hội trồng cây nữa. Trồng ở đâu, ai được trồng là cả vấn đề. Giá như có nơi tổ chức cho trồng cây, mỗi người góp một ít làm quỹ phát triển cây xanh thì hay nhỉ?!

Mình lại thêm cái tội tiêu thụ đào rừng nữa, năm nào cũng mua một cành về chơi tết, nên thấy rõ là mình phải có nghĩa vụ đền bù cho thiên nhiên.

Bác nào có trang trại cần trồng cây ới em một tiếng nhé.

 

--> Read more..

Thứ Sáu, 5 tháng 2, 2010

Chở tiền về Hà Nội

Cuối năm đường phố Hà Nội tắc nghẽn vì ô tô các tỉnh kéo về ùn ùn, bóp còi inh ỏi. Một vị sành sỏi bảo : " Các tỉnh chở tiền về Hà Nội đấy".  

- Chở tiền về Hà Nội làm gì nhỉ?

Mỗi người mỗi ý kiến giải đáp:

- Mua hàng mang về các tỉnh chứ sao.

Ông kia cười khẩy, he he he...

-Quà cáp biếu xén quan chức chứ còn sao nữa. Năm nay là năm quan trọng. Một vị bảo.

- Người ta cấm biếu xén bằng công quỹ rồi. Trung ương cấm, Hà Nội cấm.

Ông kia lại cười, hơ hơ hơ...

Mình là dân Hà Nội, họ chở tiền về HN mà mình chả được đồng nào, được mỗi cái khói xe và tắc đường. Chán thế...

 

--> Read more..

Thứ Tư, 3 tháng 2, 2010

Không nên đặt tên con là Dũng

Ở nước mình cái gì cũng có trào lưu, ví dụ đặt tên con. Có thời người ta thi nhau đặt tên là Anh cho cả trai lẫn gái, với vô số chữ đệm khác nhau. Chả thế có Hội đồng thi có năm phòng tên Anh.  Sau đó lại đến Trang cho bé gái...

Chả biết cái tên có ảnh huởng gì đến người mang tên không nhưng mấy năm nay, tớ thấy nhiều ông tên Dũng bị xui xẻo quá. Vụ PMU 18 cũng mấy ông Tiến Dũng, Trí Dũng dính đạn. Lại Lương Quốc Dũng tội mua dâm  nữa... Mấy hôm nay dư luận lại xôn xao về ông Phó Tổng giám đốc Ngân hàng BIDV Đoàn Tiến Dũng bị bắt vì nhận hối lộ gần 1 tỷ đồng.

Vì thực tế này, khuyên anh chị em năm mới sinh con đừng đặt tên là Dũng nữa, cho nó lành nhé!

 

--> Read more..

Thứ Hai, 1 tháng 2, 2010

Tuổi tác và liêm sỉ

Tuổi trời sao co giãn?

TP - Các cụ ngồi mâm trên, thường nhỏ nhẹ hỏi nhau “Thưa, thiên tước cụ năm nay bao nhiêu ạ?”, ý muốn biết tuổi trời cho năm nay đã mấy mươi rồi. Các cụ quan niệm tuổi thọ con người là tước trời ban nên khó lắm, quý lắm, thiêng liêng lắm.

Thế nhưng hiện thời, tước hiệu thiên đình đang bị khai thác triệt để theo hướng có lợi cho mình. Các cụ có độ tuổi trên dưới 50, bản khai sinh thường ít hơn tuổi thực. Thập niên 50, 60 và 70 của thế kỷ trước, đi học hay bị lưu ban lắm, mặc dù ý chí tự học cao hơn bây giờ. Để đề phòng, cha mẹ thường khai sụt  vài tuổi.

Nay thì khác. Có dạo, vì hám thành tích, người ta làm lại giấy khai sinh rồi đưa các cháu lớn vào đội bóng U11 và cãi nhau bất phân thắng bại vì cho rằng muốn xác định tuổi các cháu phải cần kĩ thuật đo xương.

Xin thưa, chưa cần đo xương, chưa cần sử dụng sự giám sát nhân dân, chỉ cần dùng phép thử để biết cháu nào  đã có trình độ lớp 8, lớp 9 là loại ngay, vì không ai đi học lớp 1 khi mới 2 tuổi cả.

Những năm chiến tranh, khi còn chế độ trợ cấp đi B, có lần chúng tôi được tham gia đoàn kiểm tra chính sách hậu phương quân đội ở địa phương nọ, phát hiện một gia đình quân nhân nhận một số tiền trợ cấp  hơi  nhiều.

Tôi đem chia cho tháng và trừ lùi về trước thì thấy quân nhân ấy từ miền Bắc vào chiến trường chiến đấu lúc 12 tuổi. Thân nhân (là cán bộ chủ trì xã) không còn cách nào khác liền nói ẩu là “đi thiếu sinh quân”.

Họ không ngờ chúng tôi có danh sách tất cả thiếu sinh quân của địa phương do cơ quan quân sự cấp. Đến nước ấy, thân nhân mới chịu nhận cố ý khai tăng số năm ở B để hưởng lợi.

Em nhiều tuổi hơn anh

Ở quê tôi có những trường hợp em nhiều tuổi hơn anh, chị ruột của mình. Vì hám lợi, ông đương chức cố sửa bằng, sửa giấy khai sinh cho ít tuổi, người ở quê làm dân thường cố khai tăng để thoát nhiều khoản đóng góp nghĩa vụ và hướng tới độ tuổi ưu đãi 60, 85.

Có người hồ sơ Đảng lệch với hồ sơ công chức 10 tuổi khi về hưu. Có người “phải về hưu” nên  cho tăng tuổi để làm hồ sơ. Đến khi về quê tái xuất vào công vụ, tiến bộ được kết nạp, lại tìm cách giảm bảy tuổi để mong được cơ cấu.

Có người khi làm chủ trì ở địa phương, cử tri còn nhớ rất rõ năm sinh qua những lần đi bầu, danh sách niêm yết ứng cử viên. Có người lên chức cao hơn, cử tri đi bầu lại thấy vị ấy sụt đi vài ba tuổi. Người nhận huân chương kháng chiến sai hạng, báo chí đã công bố thì rõ ràng sai luôn năm hoạt động kháng chiến , từ đó suy ra tuổi thực người đó cũng không chính xác.

Thôi thì tuổi co giãn tùy thời điểm, tùy cương vị, tùy thực tế tiến lùi. Có một cán bộ sở hữu đến ba năm sinh. Năm lớn nhất là hồ sơ bảo hiểm, năm bé nhất là hồ sơ ở tổ chức cán bộ.

Tác giả NQA có lần chứng minh trên  LĐNA, có vị về hưu năm trước, năm sau mở tiệc mừng thất thập! Có vị về hưu đúng tuổi nhưng 12 năm sau vẫn phải dưới 65 tuổi,  vì  cái “quy chế trường dân lập ” bắt phải thế, nên phải nói thế. Nói như người miền Nam “nói zậy nhưng không phải zậy”!

Ngược với anh tìm cách bớt là có anh tìm cách thêm tuổi. Làng tôi có ông T mới hơn 60 mà ông cứ muốn làm ông, làm cha cả xã, cả huyện.

Ông nuôi râu, đi đứng, nói năng sao cho thật già lão, khệnh khạng, hàng ngày chống gậy trúc, đi đâu ông cũng xưng đã 75 tuổi, ông phê phán các cụ không nhớ tuổi ông rồi nói xằng.

Cùng trang lứa còn sống khá nhiều, tuổi trên cũng còn khối. Ai cũng nhắc ông “có nhớ trận đá bóng quả bưởi năm nào không”. Ông vẫn không nghe vì ý chí muốn làm cụ có thiên tước cao hơn họ cho bằng được.

Khai tăng, khai sụt tuổi là căn bệnh có thực hiện nay. Có đủ các đối tượng cụ, ông, anh, chị, và các cháu khai sai. Động cơ sai lứa tuổi nào cũng hội tụ trong hai chữ “hám lợi”. Nhưng với các cháu đá bóng thì  hai chữ đó thuộc về người lớn.

Như vậy thực tế đặt ra là có sự tham ô tuổi. Tôi nghĩ, tham gì chứ tham tuổi thì tự  họ muốn lấy cũng chịu, nếu ngành tư pháp  không cho.  Chuyện không nhỏ đâu. Xin  vào cuộc nghiêm túc để giữ đúng tuổi trời cho con người chân chính.

Hoàng Văn Hân

Đọc bài nay xem ra liêm sỉ của con người bây giờ khi còn khi mất, mà toàn là những người  có  tưởng như có liêm sỉ hoá ra lại không. Bọn trẻ hỏng theo cũng là khó tránh, các bác nhỉ?!

--> Read more..

Flags

Flag Counter