Có một anh nhà thơ cận thị nặng. Trong lúc yêu đương, muốn tỏ ra trẻ trung, nhà thơ tháo kính ra. Đang lom khom, hì hục rất say đắm thì cô bồ vỗ vỗ vào vai: Anh ơi, anh đeo kính vào đi.
-Sao thế, đeo kính vướng lắm, anh không có kính vẫn OK mà.
- Đâu có, từ bấy đến giờ anh cứ mút thảm...
_?!
Đây là chuyện có thật theo lời kể của Quechoa.
Cuối tuần giải trí tý ... chúc cả nhà vui vẻ!
He he, tưởng anh cận kia mút cái bàn chải đánh giày chứ.
Trả lờiXóahahaha
Trả lờiXóaCũng may là anh ấy mút cái thảm
Trả lờiXóaTớ cũng cận thị đây, nhưng cũng chưa nặng đến nỗi... mút cái thảm, hahaha!
Trả lờiXóahe he !:D
Trả lờiXóaCó lẽ thảm dệt bằng lông ...cừu ??
Trả lờiXóaToro có vẻ đồng cảm với Quechoa nhỉ?
Trả lờiXóaKhổ thân, ổng ốm lên ốm xuống, hỏng hết bánh kẹo.