Trên báo chí, người ta hay dùng cụm từ “yếu sinh lý”, với hàm ý “chuyện kia” chính là sinh lý. Trường Đại học Y TB. có bảng “Phòng thí nghiệm sinh lý” ở tòa nhà cạnh đường. Bà con đi qua nhìn thấy bảng, chửi: "hết chuyện rồi hay sao mà chúng nó còn mang ra mà thí nghiệm!". Các bác đang bực mình vì "ô uế" thì thấy một giảng viên cao gầy lòng khòng đi ra. Bác nông dân chép miệng: "làm ăn thế chả trách, trông...
Thứ Tư, 26 tháng 5, 2010
Thứ Ba, 25 tháng 5, 2010
Nói tục
Xưa nay nói tục là thói quen của người ít học, nhất là dân lao động cực nhọc. Họ nói tục như để xả stress. Tôi nghĩ thế không biết có đúng không?! Bây giờ người nói tục không phải chỉ có dân lao động lam lũ mà cả văn nghệ sĩ, nhà văn, nhà báo chữ nghĩa đầy mình. Một tối tôi đi thể dục thấy bên hè đường có đám quay phim, bối cảnh là cửa hàng hoa. Diễn viên là các cháu tuổi teen. Đạo diễn là một anh diễn viên nổi...
Thứ Năm, 20 tháng 5, 2010
Suy ngẫm

Báo chí hồi này đưa nhiều chuyện nhiễu nhương, đau lòng quá, bên cạnh đó là nhiều tin vô thưởng vô phạt, nên đọc bài này trên Bee net thấy có ý nghĩa. Xin post lên để mọi người tham khảo, biết đâu góp phần cho chúng ta di dưỡng tính tình, bình tâm trước những nhiễu nhương trước mắt... Những quan niệm, suy ngẫm của cụ Nguyễn Hiến Lê như...
Thứ Ba, 18 tháng 5, 2010
Làm kem thời bao cấp
Thời bao cấp có các hàng kem quốc doanh, khá ngon lành, có kem sữa, kem cốm, kem đậu xanh hẳn hoi. Ở Hà Nội có món kem cốc ở Hồng Vân- Long Vân ở Bờ Hồ, đối diện hàm Cá Mập bây giờ đối với tôi rất hấp dẫn. Kem tuôn ra thành hình quả đào, có chóp mầu hồng hồng ngon tuyệt. Nhưng đấy là kem cao cấp rồi, dân quê không có tiêu chuẩn đó. Cái kem bán rong kiểu "bíp bu" là kem gia công, còn gọi là "kem đỉa" và tôi...
Thứ Năm, 13 tháng 5, 2010
Kem mút, kem đỉa...
Hôm nọ một bạn post lên những hình kem cốc rất ngon mắt. Nhìn những cốc kem tôi lại nhớ những kỷ niệm về kem một thời. Hồi còn nhỏ, ở quê, tiếng còi hơi "bíp bu, bíp bu" của ông bán kem rong là cả thế giới văn minh. Kem đặt trong thùng gỗ lót xốp, che bằng những tấm màn rách bẩn thỉu nhưng với chúng tôi thì không hề gì. Được ăn kém là một hạnh phúc. Kem khi đó 1 hào một que. Tôi có một nỗi ân hận đeo bám đến tận bay giờ liên quan...
Thứ Tư, 12 tháng 5, 2010
Tim con gái ở bên phải...
Hồi mới lớn đi cưa gái, khi đã thân mật, muốn tiến thêm một bước thì mình bảo: Tim con gái ở bên phải, tim con trai ở bên trái. Cô bé nói: Thật à? Tim em ở bên trái mà... Em nhầm rồi, làm gì có chuyện tim con gái ở bên trái... Đây, rõ ràng đập bên trái đấy chứ... Thế là cô bé trúng kế của mình . Vừa tận hưởng thành quả, ta vừa nghĩ thầm, cô bé này ngốc thế không biết, làm gì có ai có tim bên phải cơ chứ. Bây giờ mới biết có...
Thứ Ba, 11 tháng 5, 2010
Buổi sáng mất vui
Chỗ đèn đỏ ở ngã tư Deawo hôm nào cũng đông. Sáng nay vừa dừng xe thì thấy một tay mồm thì hò hét, chửi thề đạp vội chân chống xe giữa đám đông ùn tắc để lao lên phía trước túm áo một người khác. Trên xe, có thằng bé con đeo khăn quàng đỏ. Người bị túm lại cũng đang chở một cô bé quàng khăn đỏ. Cả hai đều là bố đưa con đi học. Họ chỉ chen lấn va vào nhau, không đỏ xe, không xây sát nhưng đã tức khí, hung hăng như vậy. Mình...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)