Hớ hênh
Đọc bài của tudinhhuong thấy QA rất buồn nản, sầu não về một câu chuyện "hớ hênh" nào đó bị đồn thổi, thêm mắm thêm muối. Một người mạnh mẽ như QA mà buồn đến thế đủ biết con gió đồn thổi mạnh đến thế nào... Vì vậy, để minh họa cho sự "hớ hênh", xin tặng mọi người tấm hình minh họa ngộ nghĩnh. Mọi người kích đúp vào coi hình to cho rõ nhe. Nhìn thấy rõ ông cụ cau mày đấy ạ...

Đề nghị mỗi người cho một chú thích, một nội dung minh họa cho hai tấm hình trên đây theo kiểu đồn thổi, để giải trí. Hi hi...
Phí hàng!
Trả lờiXóaTình hình này thì cá tôm cua ốc ếch chạy hết về phía cô gái rồi, chỗ ông cụ còn có gì nữa đâu mà câu nhỉ?!
Trả lờiXóa:D
Không có tóc đuôi sam , thèm vào xem .
Trả lờiXóaÝ chà chà, lão đang câu cá lại thấy con nghêu già tắm nắng..cực quá.
Trả lờiXóađúng là câu thời vận :))
Trả lờiXóaCụ ông xuýt xoa: "chà, từ bé tới giờ ta chưa từng thấy con "hến" nào to thế này" :D.
Trả lờiXóaHồi xuân
Trả lờiXóaQuá hay .
Trả lờiXóaNgồi câu bạc tóc chờ thời
Trả lờiXóaThời đâu không thấy, thấy phơi nõn nà
Buông câu, quăng giỏ ra xa...
Bỗng cô gái hát: Con can bố già...
Ối ối! Em đang nghĩ mãi không ra câu nào, đọc còm thơ của anh mà rung rinh lạ. Keke.
Trả lờiXóaLT cứ qua dòm rồi đi về vì thắc mắc không biết tay nào nặn ra cái tượng hớ hênh đến vậy! Hình như tượng không cố ý nhưng có gì đó trong đầu người nắn tượng thì phải. :))
Trả lờiXóaNên là :... Bố già con can . Nghe vần hơn .
Trả lờiXóa@truilong: Đúng thế, cám ơn bạn.
Trả lờiXóaEm vẫn chưa thấy ai còm đúng theo ý bị "đồn thổi" do "hớ hênh" cả.
Trả lờiXóaVậy Trụi xin góp : " Ấm giỏ đặt đúng chỗ . "
Trả lờiXóaÔng già tóc bạc ngồi câu
Trả lờiXóaTay cầm câu bạc với xâu giỏ mồi
Giỏ mây đựng cá.. trôi rồi
Đến bên con hến.. một trời nghiêng nghiêng.
Già thời.. cảm thấy.. sung lên
Nõn kia nà ấy nỗi riêng.. chỉ nhìn....
hihi...
Sếp lớn có thú đi câu
Trả lờiXóaEm mới tìm cách để câu sếp già
Cởi áo, mặc váy nõn nà
Em đeo cái giỏ, em mò cá tôm
Mò xa rồi mới mò gần
Gió đưa, sóng đánh bần thần sếp xem
Trắng ngần dưới, trắng ngần trên
Ao thì vắng vẻ, em mời tắm tiên
Quăng cần sếp nhảy xuống liền
Một phen dồi dập, một phen dập dềnh...
Thế rồi sếp lớn ngã kềnh
Em làm thư ký, em lên trưởng phòng
Đường xa em lại đi vòng
Thẳng đường mãi có đến lòng sếp chăng...