Thứ Năm, 10 tháng 7, 2008

Bayby Thượng Hải

Đọc xong cuốn "Baby Thượng Hải " của Vệ Tuệ, thân phận những nhân vật trong đó cứ ám ảnh tôi. Coco là con một giáo sư, nhưng cô không sống chung với cha mẹ.

Coco yêu Thiên Thiên với một tình yêu chân thành, say đắm. Thiên Thiên không có nghề nghiệp, sống nhờ tiền trợ cấp của người mẹ đang sống ở Tây Ban Nha với người chồng bản xứ. Anh ta lấy việc thúc đẩy Coco viết tiểu thuyết làm động lực để sống. Thiên Thiên không được đào tạo nhưng vẽ được. Anh minh hoạ cho tiểu thuyết của người tình.

Nhưng Thiên Thiên không bình thường, anh không thể làm tình một cách trọn vẹn...

Mark- một người Đức là người tình thứ hai của Coco, đã mang đến cho cô sự đam mê cuồng nhiệt, cháy bỏng, "món quà tặng tuyệt vời". Cả hai đồng tình rằng, tình dục và tình yêu mang đến cho họ sự thông minh và tài năng.

Nhưng người đọc không trách cô đã lừa dối Thiên Thiên, ngược lại chia sẻ với cô nhiều hơn. Nỗi trăn trở, xót xa xen lẫn những cảm xúc ngọt ngào, mê đắm của nhân vật đã lôi cuốn người đọc.

Ngoài ra, cuốn sách còn hấp dẫn ở cách viết ngắn gọn, giàu cảm xúc và những đoạn viết về tình dục rất hay...

Lời cuối sách Vệ Tuệ viết:"Đây là tiểu thuyết đầu tiên của tôi, được viết từ mùa xuân tới mùa hạ, được viết có phần lơ mơ. Tâm trạng lúc đó không được ổn định. Khi đánh xong từ cuối cùng trên máy tính, tôi nhận được một cú điện thoại nước ngoài. Đầu dây bên kia vừa vẳng tới tiếng “hello”, mãi rất lâu tôi vẫn chưa kịp phản ứng lại. Ánh nắng ngoài cửa sổ đã nhạt dần, những dây trường xuân leo lên cửa sổ bằng sắt uốn hoa trên căn nhà cổ kiểu Pháp. Đứa trẻ ở lầu trên đang chơi đàn dương cầm. Nó đang chơi bản “Lisa yêu quý”. Tôi vứt mẩu thuốc trong tay và gạt tàn, nói tiếng Đức vào ống nghe điện thoại, “Em yêu anh”.
Đúng vậy, hầu như trong tất cả các truyện, tôi đều đang nói câu “Em yêu anh”. Có lúc nói dịu dàng, nền nã, có lúc nói điên cuồng và tuyệt vọng. Có lúc tham lam, bất chấp tất cả, có lúc lại nói trong ngượng ngập. Nhưng dù sao chăng nữa, tôi đã nói ra rồi. Và cũng có độc giả nói với tôi rằng, họ thích, rất thích.
Đây là một cuốn sách có thể nói là bán tự truyện. Trong từng hàng chữ, tôi luôn muốn giấu mình kín hơn một tí. Nhưng tôi thấy điều đó rất khó khăn. Tôi không thể phản bội nổi triết học cuộc sống chân thực đơn giản, không thể che đậy được những đau đớn, xúc động trào lên từ tâm can. Dù cho rất nhiều lần, tôi luôn bị động chấp nhận mọi điều mà số phận đã ban tặng cho tôi. Tôi là một người phụ nữ trẻ chấp nhận số phận như thế, mâu thuẫn như thế, không thể hiểu được như thế"...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Flags

Flag Counter