Thứ Tư, 23 tháng 7, 2008

Hài hước chính trị ở Mỹ

Biếm họa trên bìa tạp chí New Yorker vẽ ông Barack Obama trong trang phục Hồi giáo và bà Michelle Obama là khủng bố
Những tranh cãi về bìa của The New Yorker cho thấy giới hạn về sự hài hước
PV BBC vừa có bài viết về hài hước chính trị ở Hoa Kỳ rằng những ngày này là một cánh đồng với đầy trứng điểm xuyết vài hòn đá dẫm chân.

Những chuyện cười về Hillary Clinton, cho dù không còn hấp dẫn như khi bà còn vận động tranh cử, là một hòn đá như vậy.

Cũng tương tự là những chuyện tiếu lâm về chồng bà, ông Bill mặc dù dục tình vương vãi của ông đã không còn là đề tài trên các sân khấu ở Broadway.

Tổng thống Bush vẫn tiếp tục là cái kho lớn để các danh hài khai thác, vừa rẻ và vừa sẵn.

Những chuyện chọc quê Thượng Nghị sĩ John McCain về tuổi tác tràn ngập các tiết mục hài trên truyền hình.

Điều mà tất cả các chính trị gia vừa kể - ngoại trừ trường hợp ông Bill Clinton - giống nhau là họ đều thích (hay giả vờ thích) tự chế giễu bản thân.

Trong chặng cuối cuộc vận động của bà, Hillary có khả năng diễn xuất của một danh hài.

Tổng thống Bush đã coi khả năng tiếng Anh 'củ chuối' của ông là một phần của chiến lược tranh cử và trở thành ứng viên thành công đầu tiên trong lịch sử Hoa Kỳ biến sự kém lưu loát và điểm số thấp thành tài sản tranh cử.

Ngay cả cựu Phó Tổng Thống Dick Cheney với đôi mắt sắc cũng thích mang bản thân ra để đùa cợt.

Ông kể về chuyện tất cả các bác sỹ trong một khán phòng đã đổ dồn về chỗ ông với chiếc máy sốc tim khi ông để tay trên ngực vào lúc quốc ca vang lên.

Ông McCain thích nói rằng ông ''già khú đế hơn cả hơn cả Frankenstein".

Nếu chính trị là một bãi mìn thì hài hước và tự giễu là máy rà mìn và đội phá mìn.

Tranh cãi hiếm thấy về trang bìa của tạp chí The New Yorker tuần này mà trong đó vẽ ông Obama mang trang phục Hồi giáo và vợ ông bà Michelle trông vừa giống du kích Farc của Colombia.

Ảnh trên trang bìa cũng còn có hình lá cờ Mỹ cháy trong Phòng Bầu Dục.

Ông Obama nói mình đại diện cho 'hy vọng và đổi thay'

Ông Barack Obama từng tỏ ra khá hài hước.

Khi ông tự giới thiệu với công chúng ông thường bắt đầu các bài diễn văn với chuyện vợ ông mới chính là bà chủ và sẽ không để ông ra tranh cử nếu ông không bỏ hút thuốc.

Nhưng giờ đây ông Barack Obama bị bó buộc bởi gọng kìm tế nhị chính trị mà một gọng là chủng tộc và gọng kia là hình ảnh trong sạch của ông như người rước ngọn đuốc hy vọng và thay đổi.

Những chuyện hài hước trên đây dù có khía cạnh này khía cạnh khác nhưng nó khiến cho các chính trị gia, những người ở trên cương vị xa vời gần gũi với công chúng hơn. Tự giễu mình cũng là cách làm chính trị để các vị này gần dân hơn. Và phải là người "mạnh", tự tin mới dám mang mình ra tự giễu như vậy.

Đây là điều mà nhiều vị lãnh đạo các nước trên thế giới còn gò bó phải tham khảo. Nếu có tinh thần chủ động như vậy thì sẽ ít có hiểu lầm, ít các vụ suy diễn của các tay nịnh thần dẫn đến những điều không hay, nhất là với những vị vốn xa dời quần chúng.

Trong lịch sử Trung Quốc chẳng hạn đã có vô số vụ án văn tự do suy diễn và do đấng bậc bề trên thiếu tính hài hước mà tự ái đã nổi giận.

Không thích MỸ chuyện gì chứ chuyện hài hước này là tớ OK.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Flags

Flag Counter