Chủ Nhật, 22 tháng 8, 2010

Chuyện vui có thật- Gọi hồn

Làng tôi xưa có ông PLT là một người lịch lãm, tháo vát, quen bước xê dịch giang hồ. Lần đó đi đến bến đò từ Nam Định sang Thái Bình ông thấy người ta kháo nhau, ở bến đò có cô đồng chuyên gọi hồn rất linh. Điều đặc biệt là cô đồng còn rất trẻ và nhan sắc mặn mà, xinh đẹp. Ông vờ đi theo mấy người vào xem gọi hồn, thấy quả là tiếng đồn không ngoa.

Ông T trở ra, mua mấy quả cau, thẻ hương và chỉnh trang y phục, đợi lúc quá trưa, khách đến gọi hồn về hết ông mới vào.

Ông thưa: Vợ tôi bị chết oan ở đây mấy năm trước, khi đang sang sông thì bị đạn lạc. Từ đó đến nay tôi vẫn thương nhớ mà không biết làm sao gặp được. Trăm sự nhờ cô gọi giúp hồn nhà tôi về... Vợ tôi tên là ... khi chết 26 tuổi. Thành tâm nhờ cô ạ! Ông T nói và đặt vào đĩa số tiền gấp đôi mấy bà cụ nông dân vẫn đặt.

Cô đồng thắp hương rồi lầm rầm khấn khứa. Một lát sau, cô ngất ngư, hai mắt nhắm nghiền rồi nói: Anh ơi, em đây... Không ngờ anh còn đến bến sông oan nghiệt này tìm em... Hu hu...

- Trời ơi, vợ tôi. Vợ chồng mình đang yên ấm, bỗng đâu âm dương cách biệt. Anh thương đi gọi, nhớ đi tìm, may gặp em đây.

- Em cũng nhớ những ngày vợ chồng mình " cơm dẻo canh ngọt", "đệm ấm chăn êm"... Bây gìơ em ở dưới này lạnh lẽo lắm anh ơi.

- Anh đốt cho em nhà cửa, bát đĩa, chăn chiếu đầy đủ,  em có nhận được không em...

Vừa thủ thỉ trò chuyện, ông T vừa sán vào cạnh cô đồng. Miệng nói, tay ông vuốt má, nắm tay cô đồng... " Em đẹp quá, thương em quá"... "Vâng, hồn cũng không quên được chồng của hồn đâu"...

Chả biết ông T làm những gì nữa mà đang giữa trưa, cô đồng vùng lên chạy, mặt đỏ bừng, bỏ mặc ông khách tủm tỉm cười lững thững sang đò.

Ông T về quê khoe chiến tích, trai làng tròn mắt kính phục và nuốt nước bọt ừng ực. Vợ ông ấy nghe chuyện bảo:" Phải gió cái ông này"...

8 nhận xét:

  1. bái phục ông này thật, dám đùa với đại diện thần linh...

    Trả lờiXóa
  2. He he, chuyện mắc cười quá anh.

    Trả lờiXóa
  3. chít cười, thía mà ông không bị cô đồng vật chit ;D

    Trả lờiXóa
  4. Ồ. Thế anh TORO có xin đchỉ chưa anh. Gọi hồn thế này thì rớt chi nà lãng mạn, chả mê tín tí nào.

    Trả lờiXóa
  5. Chuyện gọi hồn là có thật ( ở gần ga thường Tín Hà Nội có cô Hoài hàng ngày có nhận gọi hồn cho những ai cần ). Câu chuyện trên đây có ý xuyên tạc rồi ?

    Trả lờiXóa
  6. Cho địa chỉ cô đồng dùm GG hhehhehhêh

    Trả lờiXóa
  7. Ông này còn để cho cô đồng vùng lên chạy chứ nếu gặp bác TORO là cô ấy mời ở lại dùng cơm trưa luôn và cấp thẻ gọi hồn miễn phí vĩnh viễn!

    Trả lờiXóa

Flags

Flag Counter