Thứ Bảy, 21 tháng 2, 2009

Một ngày hiếu hỷ

Buổi sáng, đưa con đi học nên tôi luôn đến cơ quan sớm. Thông thường 7g30 đã có mặt... Hôm qua, vừa đến cơ quan, Thủ trưởng bảo: Hai anh em mình đi viếng đám tang nhé.

-Ai mất vậy anh?

- A, tay C ở đơn vị P.

Cơ quan tôi là một bộ phận của cả cơ quan lớn, P cũng là một đơn vị như chúng tôi.

- Em không biết ông C này anh ạ.

Sếp tôi bảo, tớ cũng chả biết nhưng lãnh đạo vừa gọi anh em các đơn vị tham gia đi viếng, nếu không thì vắng quá. Thế thì đi thôi. Vào chỗ tập kết, Văn phòng tranh thủ gọi, mỗi đơn vị một hai người lục tục, chừng 30 phút cũng đủ một xe, lãnh đạo đi xe nhỏ chạy trước... Đường đông nghịt, mặc dù đến nhà tang lễ chỉ vài cây số nhưng cũng mất đến 30 phút. Ngồi hỏi ra mới biết , không phải ông C mất mà đám tang mẹ ông C.

Một anh cán bộ văn phòng là người hay nhiệt tình đi đám tang kể, anh đã đi những đám tang tận Lang Chánh, Thanh Hóa, giáp Lào. Đi đưa tang còn gánh theo một lô xoong nồi, chăn chiếu chia cho người chết. Có đám tận Sơn la... Có nơi viếng bằng nải chuối xanh, môt chai bia Trung Quốc. Có nơi viếng mấy bát gạo, gia chủ để mấy cái thúng cạnh quan tài, ai viêng thì đổ vào đó... Có nơi ai viếng ao nhiêu tiền là đọc ngay lên loa... Hầu như khắp miền Bắc, anh đều tham dự các lễ tang như vậy, mỗi nơi mỗi phong tục, kể cả ngày không hết. Vì cơ quan tôi là cơ quan trung ương nên cán bộ ở khắp nơi. Khi có tứ thân phụ mẫu của cán bộ nào mất là cơ quan phải đi viếng... Nghe anh kể tôi cảm phục vô cùng. Có phải cán bộ nào anh cũng quen biết đâu, vì cơ quan lớn, nhưng vì nhiệm vụ, vì tình nghĩa nên anh không ngại ngần. Chỉ riêng việc đó thôi, tôi biết anh là người đáng kính trọng.

- Nhiều đám động viên mãi không ai đi cho. Đến khổ! Anh ấy nói.

- Lần sau có đám nào xa mà không ai đi anh cứ báo em, em tham gia với nhé. Đi để biết phong tục cũng hay chứ. Và quan trọng là sự có mặt của mình là niềm an uỉ lớn với gia đình họ anh nhỉ... Tôi nói...

Đến nhà tang lễ, do ưu tiên nên đoàn vào ngay. Cũng vái, cũng đi vòng quanh linh cữu, bắt tay chia buồn tang quyến, nhưng tôi vẫn không nhận ra anh C. Chắc anh cũng chả biết tôi, chỉ biết đây là cán bộ cơ quan. Không sao cả, tôi thấy sáng nay mình làm được một việc tình nghĩa.

Về bàn làm việc, đọc tài liệu vừa nhận được tối qua một lát thì lãnh đạo vào hỏi: Có đi đám cưới không? Đám nào anh? Đám con anh H mà... Ồ, đúng rồi, em đã ghi trên lịch mà lại quên.

- Cho tớ gửi nhé vì nhà có tang, không đi được...

Vậy là tôi gọi ngay cho anh em đơn vị bên cạnh rủ nhau đi dự tiệc cưới. Rất vui, đám cưới đông đúc, lại ngồi cũng mâm với một người vừa đi đám tang với mình...

Đầu giờ chiều, đang viết bài thì vợ nhắn tin: Chiều nay về sớm để đến nhà bác A ăn giỗ nhé...

Thế là tôi có một ngày hiếu hỷ trọn vẹn...

(P/S Tôi chưa bao giờ viết entry kiểu sinh hoạt như thế này nhưng vừa đọc entry Chuyện thường ngày của bạn Minh Khánh, thấy có đến 37 còm, hấp dẫn quá, nên tôi thử làm theo. Hii. Chuyện như Trung Quốc đánh VN 30 năm chẵn của tôi cũng chỉ có vài người đọc , nên đổi món xem sao)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Flags

Flag Counter