Thứ Ba, 22 tháng 1, 2008

Nguyên Chánh án Trịnh Hồng Dương (tiếp)

Ông Trịnh Hồng Dương và phu nhân tại Bệnh viện Hũu nghị

Người hay đùa

Một người tưởng chừng lạnh lùng như vậy nhưng thực ra lại là người có tâm hồn nghệ sĩ, trẻ trung và dí dỏm. Ông hay hát và hát khá hay. Đã có lần trong liên hoan văn nghệ cơ quan ông hát bài Tình ca của Hoàng Việt được hoan nghênh nhiệt liệt.

Điều bất ngờ đối với tôi là ông mê bóng đá. Hồi World Cup 2002, tôi viết bài về các Thẩm phán xem bóng đá thế nào, tôi đến nhà ông mới biết ông xem hầu hết các trận, trừ những trận phát vào đêm khuya. Ông còn kể hồi còn học bên Liên Xô ông là một cầu thủ trong đội bóng của trường. Một trong những người bạn thân của ông là ông Trần Bảy- Chủ tịch liên đoàn bóng đá trước đây.

Ông cũng là người hay đùa. Có lần một phóng viên hỏi ông rằng có khi nào ông cảm thấy bất lực trước tội phạm không- câu hỏi to tát và không dễ trả lời nhưng ông Trịnh Hồng Dương nói ngay: Có chứ, mới đây thôi, mà lại ngay trước cửa nhà tôi mới tức chứ. Có hai tên đi xe gắn máy, tóm ngay con chó của nhà Bộ trưởng Tư pháp Nguyễn Đình Lộc. Tôi nhìn thấy, kêu lên nhưng chúng chạy mất tăm.

Tại diễn đàn Quốc hội, có lần có đại biểu phàn nàn về tình trạng có Thẩm phán nói ngọng, trách nhiệm của Toà án tối cao thế nào, ông trả lời, như vậy thì từ nay khi tuyển chọn sẽ phải yêu cầu ứng viên Thẩm phán nói thử một câu, nếu nói “Cái nọ nục bình năn nông nốc” thì loại ra. Cử toạ bật cười.

Nhưng cũng chính vì hay đùa có lần ông khá mệt mỏi. Ông có kể lại khi trả lời báo chí cách đây mấy năm: Một lần, trong cơ quan có cậu được kết nạp Đảng. Mình khen cậu ấy: “Tốt lắm! Hiện nay đang có những kẻ tìm cách chống Đảng, xin ra khỏi Đảng mà cậu phấn đấu để được đứng trong hàng ngũ của Đảng là quý lắm”. Ấy vậy mà có người lại xuyên tạc, rồi tố cáo tôi là sai lập trường, quan điểm. Bậy đến thế là cùng.

Kỳ sau: Nỗi khổ tâm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Flags

Flag Counter