Thứ Năm, 27 tháng 9, 2007

Bay trong đêm mưa

Cầu Cần Thơ chụp hôm 23-9 từ phà Cần Thơ

Tối qua, tôi bay từ Sài gòn ra Hà Nội chuyến 17g15. Máy bay vừa cất cánh thì phi hành đoàn nhắc nhở :Vì thời tiết xấu, đề nghị quý khách không dời khỏi ghế và thắt dây an toàn. Nhìn ra ngoài, mịt mù một màu trắng mờ đục rồi đen kịt. Nao lòng!

Thôi nhắm mắt lại vậy. Những sự việc trong chuyến đi khiến tôi không thể chợp mắt được. Vừa đi qua bến phà Cần Thơ, chụp mấy tấm hình về công trình cầu Cần Thơ được vài ngày thì công trình cầu dẫn sụp đổ. Buổi chiều, cùng với mấy phóng viên phía Nam , chúng tôi khẩn trương xử lý tin bài để tôi có thể in báo vào buổi đêm. Nguồn thông tin của chúng tôi cho hay, số người chết đã lên đến 53, vậy mà đến tối vẫn thấy các báo, cả VTV1 đưa tin có hơn 30 người tử vong. Có lẽ việc cập nhật số liệu khó khăn. Hay họ muốn giấu nhỉ?!

Chắc chắn số công nhân bị vùi trong khối bê tông còn rất nhiều, phải đến cả trăm người và hy vọng sống sót là rất mong manh. Điều tôi nêu trong bài báo của mình là ngay hôm 24, Thứ trưởng Bộ GTVT vào đốc thúc tiến độ cầu dẫn, liệu có phải vì áp lực tiến độ mà họ làm ẩu dẫn đến tai nạn chăng?

Cứ suy nghĩ miên man. Chợt nhìn ra ngoài cửa sổ máy bay, trăng đang tròn vành vạnh, ngang tầm mắt và tỏa sáng mênh mông. Phía dưới là mênh mông mây trắng, có lúc trông như dòng sông, có lúc trông như cánh đồng hoa lau trắng xóa đang rạp mình trong gió, có lúc như bãi biển có những tảng đá đen lô nhô giữa sóng nước …Vì đám mây dày đặc kia mà dưới đất mọi người không thấy trăng.

Chợt nhớ, cậu phóng viên phía Nam nói đùa: Anh đi đến đâu là có sự kiện đến đó. Đầu tiên là cầu vào trường tiểu học ở U Minh sập một nửa; ra Côn Đảo thì có vụ một hành khách nói có lựu đạn , VTV1 và nhiều báo đưa tin, Bộ Công an và các cơ quan chức năng phải vào cuộc; sáng nay thì sập công trình cầu Cần Thơ…

Máy bay vẫn ầm ì lầm lũi bay. Ở Cần Thơ hẳn nhiều người còn đang than khóc. Tai nạn xảy ra mới biết, đa phần công nhân của một công trình lớn nhất Quốc lộ số 1 này chỉ là những người lao động phổ thông. Sử dụng đối tượng lao động như vậy liệu có đảm bảo chất lượng công trình không nhỉ?!

Miên man nhiều chuyện không vui. Một tay luật sư ở Cà Mau bảo: Nơi anh cứu trợ chưa phải là xã khó khăn nhất U Minh đâu, vào sâu 5-6 cây số nữa, chỗ Khánh Hội, Khánh Lâm ấy, mỗi năm 5-6 tháng người dân ăn đu đủ thay cơm…Giá như mình có điều kiện giúp đỡ họ nhỉ?

Nhưng những công nhân xây cầu Cần Thơ, những người nghèo U Minh…trông cậy vào ai? Họ phải trông vào Nhà nước. Chỉ có Nhà nước mới có thể giải quyết được căn bản vấn đề của họ.

Máy bay hạ dần độ cao để hạ cánh. Ngoài trời tối đen như mực. Ở độ cao này người ta không biết trên kia trăng 16 vẫn đang rong chơi!

Sau 15 phút tai ù đặc trong tiếng ầm ào, máy bay xuống đến Nội Bài. Thở phào! Ngoài sân ga nhiều vũng nước lấp loáng, dư âm của một cơn mưa. Mưa lúc nào mà mình không biết nữa.…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Flags

Flag Counter